BÀI HỌC NGÀY ĐẦU VÔ SÀI GÒN

BÀI HỌC NGÀY ĐẦU VÔ SÀI GÒN

Năm 1996, lúc đó tôi vừa vô SG được 1 năm để đi học và đang làm phục vụ ở nhà hàng Hoa Cau (đường Phan Đăng Lưu, chỗ đó giờ là Big C) để trang trải cho việc học. Có 2 sự việc làm tôi nhớ mãi.

1. Mỗi tháng lương của tôi tầm 300k. Và mỗi ngày 10 của tháng sau, chúng tôi “khui bo”. Chia đều cho tất cả nhân viên của Nhà hàng. Tôi biết có nhà hàng khác, tiền bo chỉ được chia cho anh em phục vụ, các bộ phận khác chỉ được lương cứng!
Nhưng sếp của tôi khi đó có nói:

“Khách vô nhà hàng chúng ta để ăn uống, nếu gặp bảo vệ không nhiệt tình, nếu cái chén, cái dĩa không sạch, nếu thức ăn lên chậm, hoặc không ngon, nếu nước đá dơ, không có người phục vụ, hoặc phục vụ không chu đáo, nếu khách chờ tính tiền quá lâu,….. Khách đều không bo cho chúng ta. Thậm chí, khách hàng cũng không quay lại với chúng ta nữa! Vậy tại sao, khi khách hàng bồi dưỡng (tiền bo) thì chỉ chia riêng cho anh em phục vụ???”
Vì thế, chúng tôi ….chia đều trên đầu người (cả giám đốc và phó giám đốc cũng được chia một phần) Tôi thích cách làm này của Sếp lắm lắm. Mỗi tháng, cả lương và thưởng, tôi được chừng 480k đủ sống (thậm chí, được ăn tối, ăn trưa nếu tôi không đến giảng đường)

(Bài học số 1: Để Khách hàng hài lòng, chỉ thái độ của bộ phận kinh doanh là chưa đủ. Mà toàn bộ hệ thống cũng đều phải nổ lực để phục vụ khách hàng!)

2. Tôi đồng ý với cách chia bo của Sếp, nhưng có người không đồng ý. Là NÓ
Tôi đang là trưởng khu B,C ở 2 bên cánh gà, toàn khách gia đình và tầng lớp bình dân. NÓ làm trưởng khu A ở trung tâm, toàn khách VIP. Nhà hàng có 4 khu vực, nhưng tiền bo cộng cả 3 khu kia lại cũng không bằng khu A của NÓ. Nó được điều động từ một nhà hàng lớn hơn về. Bằng tuổi tôi và cũng vừa làm vừa học đại học như tôi.

Khi tính tiền, khách bo. Thay vì quay 90 độ về trái là quầy thu ngân, nó quay…. qua bên phải, đánh 1 vòng lớn và tiền bo…. Biến mất!

Mấy tháng liền, tiền Bo của ae chỉ còn chừng 40-50k (thay vì 180-200k như trước).
Sếp phó âm thầm kêu tôi và mấy đứa phục vụ, tả hổ lại tổ chức việc ….bắt quả tang NÓ. Kèm theo lời hứa chắc nịch với tôi: Em cứ bắt quả tang, lập biên bản, nhờ khách ký vô. Anh sẽ đuổi việc nó!

Sau một thời gian theo dõi, cũng đến ngày chúng tôi chụp tận tay việc nó “hô biến” tiền bo. Biên bản đã được chuẩn bị sẵn, nó dính chấu!

Trong cuộc họp nhà hàng ngay sau đó. Biết khó thoát tội, nên NÓ khai, nhận hết tội. Trong sự hả hê của tôi (đại diện cho tầng lớp lao động, vệ sinh, nhà bếp….) và đồng bọn.

Nhưng rồi, Giám Đốc phạt nó làm bảng kiểm điểm, dán ở bảng tin Cty và đứng trước tổng cty đọc…..!!! (Sếp giơ cao – đánh khẽ)
Ơ, không phải đuổi nó à??? Chúng tôi gần như gầm lên, nhất quyết triệt hạ nó! Nhưng sếp nói: nể tình NÓ phạm tội lần đầu, nên phạt cảnh cáo như vậy là được rồi!

Máu nóng của tôi chỗi dậy. Tôi đứng phắt lên và nói: Nếu NÓ không nghỉ thì em xin nghỉ!
Vừa nói, tôi vừa vút tay tháo chiếc nơ và thẻ nhân viên ra. Đặt lên bàn Giám đốc. Tôi hơi tự tin lúc này, vì thật ra, Sếp cưng tôi nhất nhà hàng lúc đó!

Một vài buổi gặp nhỏ khuyên can tôi ở lại làm của các sếp, và các bạn, các cô lao công không làm tôi thay đổi cái tính Anh Hùng Sảng ngày đó…. Tôi vẫn nghỉ.

Chuỗi ngày sau đó, tôi đạp xe đạp lê la hết tất cả các nhà hàng lớn nhỏ khu vực Q1, Q3, Q.PN…..
Gần 2 tháng sau, tôi vẫn không thể xin được việc ở nhà hàng nào (Quái, bình thường cứ thấy nhan nhãn bảng tuyển dụng, sao giờ đâu hết trơn rồi ta???). Và cơn đói ập đến…

Lúc thật sự mệt nhoài, ngồi bên vệ đường, tôi thừa nhận quyết định của sếp lúc đó là hợp lý!
Lỗi của NÓ, phạt vậy là hợp lý, hợp tình. Chỉ tiếc….

Sự việc đó, tôi nhớ mãi. Cùng với việc nhiều năm sau đi làm. Cũng có va vấp, va chạm người với người. Tôi rút ra được:

– Khi bao vây và tấn công đối phương, vì BẢN THÂN MÌNH, phải chừa cho họ MỘT ĐƯỜNG LUI. Đừng ép NÓ vô thế “triệt buộc”. NÓ triệt bậy là…chít á!

– Trong mọi cuộc tranh đấu, cạnh tranh , người có lý lẽ ĐÚNG chưa hẳn là người chiến thắng. Vì với các sếp, quyết định đúng nhất là quyết định …..Phù Hợp. Không phải Đúng Sai.

– Hậu quả, là điều ít ai nghĩ đến trong mọi cuộc chiến. Hãy nghĩ về HẬU QUẢ đầu tiên.

+ Cha mẹ tranh cãi nhau, bôi nhọ nhau —> Hậu quả Con cái sẽ là người khổ nhất!

+ Những người đồng nghiệp đấu đá nhau—> Công ty sẽ gánh chịu hậu quả nhiều nhất!

+ Người trong một cộng đồng đấu đá nhau —> Hậu quả sẽ đổ về người tử tế hơn (và họ sẽ chui trở lại vào vỏ ốc của họ!)
Tks đã đọc
Nguồn: Bài viết của anh Tri San tại Group Phát Triền Doanh Nghiệp Việt.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Blog không cho phép copy nội dung.

Hãy đọc và ghi chép lại vào sổ học tập của bạn.

Xin cảm ơn !